(vuonyeuvn.com)
Anh khẽ hỏi, cơn gió nào mang em đến?
Em dịu dàng, là cơn gió tình yêu!
Anh thật thà và ngu ngơ chả hiểu
Cái tên lạ anh chưa thấy bao giờ…
Em vô tư mà chẳng chút nghi ngờ
Cơn gió ấy, em là người sáng lập
Không ồn ào và cũng không vồ vập
Gió bắt nguồn từ tận trái tim em
Anh hãy nhìn hãy để ý mà xem
Quỹ đạo gió có phần hơi đặc biệt
Khi nhẹ nhàng khi muôn phần quyết liệt
Thổi bay đi những giả dối, lọc lừa
Vậy nhưng nó nào đâu dám thổi bừa
Em giữ lại những gì là ý nghĩa
Em giữ lại một tình yêu tròn trịa
Dành cho ai yêu thật lòng với em
Anh hãy nhìn hãy để ý mà xem
Cơn gió ấy lớn dần cùng năm tháng
Dù khó khăn vất vả chẳng đầu hàng
Thổi bùng lên ngọn lửa màu hạnh phúc!
Nguyễn Trung Du – Lớp K54 Báo Chí & Truyền ThôngĐại Học Khoa Học Xã Hội & Nhân Văn – Đại Học Quốc Gia Hà Nội
Đăng nhận xét