(vuonyeuvn.com)
I
Có ai đếm giùm em trăm nỗi nhớ
Gói thành thơ gửi tặng người yêu
Gói nhớ thương trao đầu tiên cả
Gói đợi chờ tiếp nối đi xa
Gói bình yên thôi thì lại tiếp
Gửi cho trọn kiếp đã xa
Gói niềm đau thôi thì em giữ
Cất trong tim như một niềm riêng
Bài thơ cũ vụn đôi câu khờ
Viết trong ngày nắng mới ngày xưa
Cơn mưa nào ùa về làm liệm tắt
Cả khoảng trời mây phủ màu đen
Mưa đong đầy những khoảng trống chiều
Mưa vẫy gọi niềm đau kia ở lại
Để ngày mai ta lại là chính ta
Bước đi tiếp chặn đường phía trước.....
II
Thôi nhé anh ơi, em xin tạm biệt
Chẳng cần gì phải biết đến mai sau
Tình em trao anh xem như trò đùa
Thì xin lỗi, anh đã là quá khứ
Trong trái tim em sẽ chẳng cần đau khổ
Vì tình yêu ta từ lâu sụp đổ
Chuyện đã qua ta không cần đổ lỗi
Bước chân qua sẽ kết thúc mọi điều
Cám ơn anh, một bài học đường đời
Cám ơn anh, em sẽ không lầm lỗi
Yêu một người trong vật chất xa hoa
Em sẽ về nơi quê nhà yêu dấu
Chôn tình anh nơi huyệt sâu không đáy
Nuốt giận hờn mà tiếp tục đi lên…
III
Đêm buồn có phải đâu tim trống vắng
Cớ sao anh không hiểu cho em nhiều
Đôi lần nói chuyện bao nhiêu hờn dỗi
Biết không anh, tim em nhói từng cơn
Đoá hoa hồng đã bao ngày không nước
Vội tàn phai theo bước chân anh...
Lại một lần nữa em cô đơn ngồi đợi
Thấy hạnh phúc vụt qua chẳng nếu được
Anh có biết anhh là lẽ sống trong em
Thiếu anh như thiếu cả bầu trời mùa xuân
Em như con nai vàng choáng ngợp
Buổi chiều thu tan nát cõi tim buồn
Đăng nhận xét