3
(Vuonyeuvn.com)Đó là tất cả những gì hiện hữu trong tâm thức em. Ngày mai thôi, khi có quyết định chính thức, em sẽ tạm biệt mảnh đất Hà Thành này và lập nghiệp ở miền đất khác. Nơi đó chỉ có công việc, môi trường và những mối quan hệ mới. Một Hà Nội đẹp lãng mạn, một tình yêu đầu tiên sâu nặng chỉ còn lại trong miền kí ức.



Hà Nội đã đi bên em suốt 4 năm, đó là quãng thời gian đẹp đẽ của thời sinh viên. Trong đôi mắt ngây thơ của một cô bé mới lớn chỉ quen với cảnh đồng ruộng và cuộc sống bình yên chốn làng quê thì gặp Hà Nội đó là một sự thay đổi lớn lao, đến mức khó chấp nhận và phải mất một thời gian khá dài để làm quen. Những khó khăn chốn thành thị, một cuộc sống chỉ với những nỗi lo lắng về cơm áo gạo tiền đã làm cho nó cảm thấy mệt nhoài và chán ghét. Em thường trêu đùa với bạn bè: Hà Nội này tất cả mọi thứ đều đắt đỏ, chỉ tình người là rẻ mạt. Đó là suy nghĩ của một cô bé miền quê sống ở thành thị khi tròn 19 tuổi.

Người ta thường nói: Tình yêu được xuất phát từ thói quen. Có lẽ nó cũng đúng trong suy nghĩ của một số người. Không biết tự bao giờ, em cảm thấy nhớ Hà Nội đến lạ thường, nhớ cảm giác của những chiều thứ 7 đạp xe đi quanh hồ tây cùng nhỏ bạn thân và dừng chân ở con đường đại ngàn hoa sen mang tên: Hàn Quốc- Nhật Bản. Nó nhớ con đường mà cứ cách một đôi lại có một đôi khác “chiếm chỗ”. Và cứ đôi nối tiếp đôi trên con đường mang tên “Tình Yêu”. Con đường ngập tràn mùi thơm thanh khiết và màu trắng tinh khôi của hoa sưa trong tiết trời chuyển mùa ở tháng 3. Một loài hoa mà từ khi đặt chân tới Hà Nội nó mới biết có một loài hoa tên là “hoa sưa”.

Cảm ơn anh, vì có lẽ bây giờ anh đã có một bến đỗ bình yên và quên em thật sự
Em nhớ phố Ngũ Xã nằm trong ngóc nghách ven hồ Trúc Bạch nhưng em luôn tìm đến nó vào những dịp liên hoan với món đặc trưng là “phở cuốn” mà em rất thích. Đơn giản vì lần đầu tiên đi ăn, anh cũng dẫn em đến đó. Em nhớ có lần đi chơi, con bạch tuộc ở công viên mặt trời đã làm em khóc mãi không thôi, mặc cho anh hết sức dỗ dành. Em cảm thấy mình bé lại sau cái nhìn ấm áp. Hà Nội trong em là nỗi nhớ suốt con đường từ Thụy Khuê đến Thái Hà. Nơi đã có hai trái tim luôn hướng về nhau. Và em nhớ, trên con phố mang tên Tô Hiệu chiếc nhẫn xinh xinh đã được đeo vào tay em cùng lời hứa: Anh muốn đi cùng em đến hết cuộc đời.


Mình yêu nhau vào những ngày cuối thu anh nhỉ? Tình yêu của mình đã đi qua được những mùa hoa sữa ngọt ngào và lãng mạn. Nhưng hạnh phúc thì ngắn ngủi và thay vào đó là nỗi nhớ trải dài. Em không đủ niềm tin, không đủ lòng kiên trì để bước đi cùng anh đi qua những mùa thu nồng nàn của Hà Nội. Cái tôi của em, một cô bé tỉnh lẻ đã không vượt qua được những suy nghĩ của những người thân anh. Mặc dù anh đã luôn bên em. Cảm ơn anh, tình yêu đầu tiên. Cảm ơn anh vì đã yêu em mà không tính toán, vụ lợi. Cảm ơn anh vì đã yêu em mặc dù em tìm mọi cách để đẩy anh ra xa em. Cảm ơn anh vì trong thành phố gần 8 triệu người này, anh không tìm ra em nữa. Vì em đã trốn chặt trong trái tim anh. Cảm ơn anh, vì có lẽ bây giờ anh đã có một bến đỗ bình yên và quên em thật sự. Nhưng như vậy nó làm em thanh thản hơn. Cảm ơn anh- Hà Nội của riêng em.


Khi em viết cho anh những dòng tâm sự này cũng là lúc Hà Nội đang chuyển mùa. Cuối thu rồi nhưng hoa sữa vẫn còn nồng nàn lắm anh ạ. Thu xa anh, em thường đi lại trên những con đường nhiều hoa sữa. Vẫn là những con đường đó, nhưng cảm xúc lại khác so với ngày yêu anh. Nhẹ nhàng và mỉm cười vì một chuyện tình buồn nhưng lại là tình yêu đẹp trong miền kí ức của mỗi người. Thi thoảng trong dòng suy nghĩ em lại tự hỏi: anh bây giờ thế nào, có còn nhớ em không? Anh có còn thường đi ven Hồ Tây để tim em như những ngày mình giận nhau? Em thật ngớ ngẩn phải không anh? Ngớ ngẩn đến mức sắp bước vào tuổi SOS mà em vẫn lặng thinh trước những tình cảm khác.


Em đến với Hà Nội trước khi quen anh, nhưng tình yêu em dành cho anh nhiều như em dành cho Hà Nội vậy. Dù sau này khi xa nó, em vẫn dành cho Hà Nội một tình cảm đặc biệt, bởi nơi đó có một góc nhỏ của Hà Nội trong em. Anh hãy bình yên nhé, vì bé vẫn sống tốt. Nếu là duyên phận, có một lúc nào đó mình sẽ gặp lại nhau như những người bạn tốt.

Đăng nhận xét

  1. Bài viết hay, cảm ơn bạn nhiều

    Trả lờiXóa
  2. Bài này mình nhớ có đọc ở đâu đó rồi, jờ đọx lại vẫn thấy hay.

    Trả lờiXóa
  3. Bài này được chuyển thể từ radio show từ woim.net đó bạn ah

    Trả lờiXóa

 
Top