0
Anh có biết không, không biết là do anh vô tâm nên đánh mất em, em hơi trẻ con nên đánh mất anh hay là chúng ta vô tình đánh mất nhau, chúng ta vốn không thuộc về nhau nhưng mà…Sẽ không có ai .. như em..đi qua anh một lần nữa…
TO: NEO,
Anh hay kết thúc những cuộc nói chuyện bằng câu “cô bé của anh”…uhm, em là một “cô bé” với đầy đủ những ý nghĩa của từ đó. Về vóc dáng em thuộc loại con gái mi nhon, e thua anh cả một cái đầu, chỉ một bên vai của anh thôi cũng là đủ vững chãi và ấm áp để em tựa vào. Về suy nghĩ em còn đôi chút bồng bột, em có nhiều mơ mộng và đôi khi còn có cái kiểu giận lẫy của trẻ con nữa, như cái cách a vẫn âu yếm gọi “em là em còn con nít lắm!!!”

Mình gặp nhau, quen nhau thật chóng vánh và chia tay nhau cũng thật đột ngột.. chỉ là những ngày ít ỏi, những khoản thời gian ngắn ngủi, những đôi ba lần cafe, đôi ba vở kịch xem cùng nhau, đôi ba con phố của Sài Gòn đổ nắng và đổ mưa bất chợt.. 
Nhiều người hỏi em sao lại quyết định quen anh nhanh đến vậy, em không biết trả lời ra sao, không biết diễn tả cái cảm giác bé nhỏ của em trước anh như thế nào nữa. Em không phải kiểu con gái dễ dàng vung vãi tình cảm, em đến với anh với anh không phải vì anh đặc biệt quá, nổi trội quá mà ngược lại, em yêu những cái bình thường, những cái “vừa phải” của anh: mạnh mẽ vừa phải, ngọt ngào vừa phải, vui tính vừa phải, sâu sắc vừa phải..và đẹp trai vừa đủ…
Chuyện tình của mình ngọt ngào như những cuốn tiểu thuyết tình cảm mà em đã đọc, và em…cũng như những cô nhân vật chính đã nuôi dưỡng một tình yêu lớn nhưng rồi… em đang phải tự đi thu gom mảnh vỡ của những hy vọng mà em đã dệt nên..
Bây giờ thì đã xa nhau thật rồi, xa cả nửa vòng trái đất và cũng nửa vòng ấy trái tim
Nhưng mỗi sớm thức dậy, mỗi tối đi ngủ, mỗi lần nhìn màn hình laptop, mỗi khi nghe một bài hát tình yêu buồn, mỗi lần xem một bộ phim tình cảm, mỗi lúc nghe ai đó nhắc đến hai từ “yêu xa” đều không thể không nhớ về anh, không thể không cảm thấy có cái gì đó nhói nhói ở rất sâu. Dù đã dặn lòng, anh đã là của ngày quá khứ, là của một ngày xa rất xa rồi…
Cho em một lần được chủ quan nhận xét chính mình, cho em một lần nữa được thổ lộ những tình cảm mà em đã dành cho anh và cho em một lần cuối được nhớ về anh với đầy đủ những cảm xúc mà không phải giấu giếm, không phải cố kìm nén, anh nhé…
Con đường của anh đã cắt con đường của em ở một đoạn…rất ngắn. Qua cái đoạn giao nhau ấy, hai đứa mình lại mỗi đứa đi về một hướng khác nhau, nhưng có bao giờ, anh ngoảnh lại, và nghĩ về em chưa..
Một người con gái không có dáng chuẩn nhưng biết là mình không xấu và thậm chí còn xinh
Một người con gái không phải kì nào cũng giành được học bổng nhưng vẫn đang miệt mài học và có một tương lai đầy hy vọng ở phía trước.

Một người con gái không phải lúc nào cũng lung linh nhưng biết ăn mặc sao cho đơn giản nhưng không bị nhạt nhòa, biết trang điểm nhấn nhá vừa phải và đúng lúc để luôn đẹp trong mắt người khác
Một người con gái không có thời gian và điều kiện để đăng kí những lớp nữ công gia chánh nhưng biết nấu những món ăn ngon, biết cắm một lọ hoa sao cho đẹp, biết cái gì nên được sắp đặt ở chỗ nào
Một người con gái không có kĩ năng đan điêu luyện nhưng có kiên nhẫn ngồi mày mò đọc những hướng dẫn từ internet để đan cho anh một chiếc khăn quàng cổ, đan xong không vừa ý lại gỡ ra đan lại, rồi lại gỡ ra..đan lại..
Một người con gái không phải quá lãng mạn và bay bổng nhưng đã dành thời gian mỗi tối để viết cho anh những dòng nhật ký, người con gái đã kể câu chuyện hẹn hò của hai người thành một cuốn tiểu thuyết ngọt ngào
Một người con gái khi bị bạn bè tra hỏi về anh lại đỏ mặt lên, cười tủm tỉm, vẫn rất tự hào về “chàng trai cao lớn của mình”
Một người con gái duy trì được mối quan hệ tốt với bạn bè của anh, là một người đáng tin và đủ sâu sắc trong mắt người khác
Một người con gái không phải là hot girl nhưng cũng có một khu vườn những “cây si”, tuy nhiên, trong mắt cô ấy lại chỉ thấy duy nhất có một người
Một người con gái mỗi lần mở mắt ra lại tự động cộng thêm 1 giờ 1 phút, băn khoăn tự hỏi, không biết bên ấy anh đang làm gì..
Một người con gái mỗi khi online chỉ để available với một người, người con gái thích qua Fb anh từ cái link relationship trên Fb mình
Một người con gái yêu thích việc ngắm nhìn anh qua cái webcam mờ mờ, nằm lặng im nghe tiếng anh thở đều đều, và trông chờ mỗi sáng thứ bảy để lại được tâm sự với anh, được nói là em nhớ anh biết bao …
Một người con gái quen anh không lâu nhưng lại dành cho anh rất nhiều tình cảm, chấp nhận chờ đợi anh, dù sao cái thời gian chờ đợi ấy gấp hơn 90 lần thời gian đã được bên nhau và biết rằng có gặp lại anh, lại đôi ba lần cafe, đôi ba vở kịch, đôi ba cái con phố Sài Gòn nắng mưa bất chợt ấy anh cũng sẽ lại phải đi tiếp, lại thêm những tháng ngày chờ đợi..
Người con gái dù có than thở rằng “eo ôi, anh vô tâm quá”, có lúc lại giận dữ đến độ “em buông tay trước đây” nhưng vẫn hy vọng anh sẽ níu tay lại vì có lần đã dặn dò anh rất kĩ: “lỡ khi nào em có xích ra xa anh, hãy nhớ kéo em lại gần anh, nghe chưa..” nhưng mà hình như.. anh không nhớ…

Anh có biết không, không biết là do anh vô tâm nên đánh mất em, em hơi trẻ con nên đánh mất anh hay là chúng ta vô tình đánh mất nhau, chúng ta vốn không thuộc về nhau nhưng mà…Sẽ không có ai .. như em..đi qua anh một lần nữa…
P/S: Không phải tại anh, cũng chẳng phải tại em… chắc đơn giản chỉ vì tình yêu của chúng ta chưa đủ lớn để có thể bên nhau mãi mãi. Đến với nhau một cách nhẹ nhàng nên chúng ta cũng ra đi nhẹ nhành như vậy. Tất cả đã trở thành những kỷ niệm đẹp. Tạm biệt anh, chàng trai cao lớn của em!

Đăng nhận xét

 
Top